CÂU CHUYỆN SÀI GÒN - THỜI KỲ THOÁI HOÁ KINH TẾ
CÂU CHUYỆN SÀI GÒN - THỜI KỲ THOÁI HOÁ KINH TẾ
NGHẸN LÒNG…
Chưa đến tháng 12 mình đã mua vội chiếc vé về Quê. Mình không muốn ở Sài Gòn vì một lẽ - mình bị buộc thôi việc ngay đầu tháng 11 (do công ty cắt giảm nhân sự). Mình gắng gượng được 2 tuần để xin việc thời vụ nhưng không ai tuyển. Mình quyết định tết nay về quê sớm.
Gần 1000 km từ Sài Gòn về nhà có lẽ là chặng đường dài nhất trong cuộc đời mình, không bởi vì khoảng cách địa lý mà là thời gian mình chìm trong suy nghĩ mông lung. Chơi vơi giữa sự thất vọng về bản thân, tương lai vô định và quan trọng là chẳng thể làm đứa con mà ba mẹ tự hào.
Biết rằng cảm giác này không thể tránh khỏi, mình lấy hết can đảm nhắn cho mẹ: "Mẹ ơi, con bị cho nghỉ việc. Hôm nay con về ăn Tết sớm ". Khoảng 15 phút sau mẹ mình nhắn lại một câu mình không ngờ tới: “ thôi con vất vả rồi, về với gia đình nghỉ ngơi. Mẹ tính nói con năm sau về nhà phụ ba mẹ quản lý tiệm, nhà mình luôn cần con".
Mình vừa buồn vừa hết sức ngạc nhiên trước sự quan tâm đặc biệt này của mẹ. Về nhà, trái ngược với sự lo lắng của mình, bố mẹ lại vô cùng hào hứng. Điều này an ủi mình rất nhiều.
Mẹ kể nửa năm nay, nhà mình bán được hàng. Mẹ nghe lời mình đăng kí với hãng làm đại lý cấp 1, vừa rồi họ mới duyệt đơn. Năm tới, ba mẹ tính đầu tư từ tạp hoá nhỏ lẻ lên thành đại lý, nhập hàng rồi mở kho các thứ rất bận rộn nên cũng ngỏ ý cần mình phụ những chuyện sổ sách kế toán, phân phối kho vận các thứ.
Câu chuyện không chỉ riêng mình, nhiều doanh nghiệp khát đơn hàng, công nhân lao vào cảnh mất việc. Nhiều công nhân không xin được việc mới, đành phải trả trọ về quê.
Hy vọng những ai đã và đang trải qua cảm giác tồi tệ này, vẫn vui vẻ lạc quan đối mặt và vượt qua những thách thức trong thời ký thoái hoá kinh tế như hiện nay.
“ Đời đúng nghĩa cánh cửa này đóng sẽ có cánh cửa khác mở ra ”.